HÓA CÁT
Chuyện xưa hóa đá nao lòng
Em nay hóa cát phiêu bồng câu thơ
Dưới dòng xanh giấu giấc mơ
Đông về gió lạnh đôi bờ nước lay
Phải chăng từ độ sông nầy
Cát xuôi biển vắng vun đầy nhớ thương
Ngút ngàn bên bóng thùy dương
Từng đêm sóng dội sầu tương bãi bồi
Thì thôi, cũng chỉ mộng thôi
Tình đang vụn vỡ trắng đồi hoang vu
Nuối chi một áng sương mù
Để trăm năm mãi ngục tù trong nhau
Cuối mùa ghém lại niềm đau
Theo mưa chiều gửi giăng sầu phố xa
Chừng như bão nổi phong ba
Biển cuồng nộ, ráng cát pha mịt mờ
3/12/2014
Nguyễn Sinh k7 (216/45)