Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2024

SÁO SANG SÔNG


SÁO SANG SÔNG

Có con chim sáo sổ lồng
Xòe đôi cánh nhỏ sang sông một chiều
Bỏ trên đê một bóng diều
Lững lờ nhẩm nhớ những điều hẹn xưa

Sang sông hót điệu ru đưa
Sáo quên lửng hết nắng mưa hôm nào
Bóng diều hụt gió chênh chao
Rơi trên đồng vắng hanh hao nỗi buồn

5/2024
Nguyễn Sinh k7 (802)

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2024

ƯỚC HẸN



ƯỚC HẸN

Gửi em những áng mây bay
Để làm bầu bạn tháng ngày xa anh
Gửi em một khoảng tươi xanh
Có con chim hót trên cành hoa mơ

Hiên thềm nắng dọi câu thơ
Vùng ca dao đấy bây giờ riêng em
Hoàng hôn dẫu có dài thêm
Xin đừng bám víu lên rèm mi cong

Tơ hồng một dạo phơi hong
Chắt chiu sợi nhớ cho lòng ước mơ
Đêm về nghe gió bâng quơ
Gối trăng kỷ niệm để chờ đợi nhau

Thời gian nước chảy qua cầu
Ngày anh về sẽ thắm màu tình xưa
Chiều buồn giã biệt dưới mưa
Nói câu hẹn ước cho vừa niềm yêu

5/2024
Nguyễn Sinh k7 (801)

ĐEN



ĐEN

Phận lớn mà tâm địa nhỏ nhen
Cho nên kẻ sĩ chốc thành quèn
Cồng bà há hốc tan hồng phúc
Trống trẻ tung hê tắt bóng đèn
Dẫu biết chỉ lo bàn việc thưởng
Dù rằng mỗi bận ký bằng khen
Quen rồi bổng lộc cao cùng tột
Một chén trà suông hỏi bõ bèn

3/2024
Nguyễn Sinh k7 (800)

TÌNH BẰNG



TÌNH BẰNG

Tình bằng trên rượu dưới thơ
Mải vui chàng để hững hờ cuộc chơi
Trăng tàn soi bóng muôn nơi
Nấp sau rặng liễu mây trời ngẩn ngơ

Tình bằng ngày mộng đêm mơ
Tiết xuân nàng để bơ thờ bước chân
Quên mùa cổ tích sông Ngân
Gió đông còn nán bên sân dập dềnh

3/2024
Nguyễn Sinh k7 (799)

THƠ THÁNG GIÊNG



THƠ THÁNG GIÊNG

Tháng giêng là tháng ăn chơi
Thế nên khắp chốn khắp nơi hội mừng
Tao đàn bia rượu phừng phừng
Thi nhân nghiêng ngả cả rừng câu thơ

Thơ giăng dưới ánh trăng mờ
Thơ như bầy bướm lững lờ tầng không
Thơ lênh láng giống nước sông
Thơ um tùm tựa ruộng không phát bờ

3/2024
Nguyễn Sinh k7 (798)

Thứ Hai, 12 tháng 2, 2024

TA VÀ XUÂN



TA VÀ XUÂN

Ta, xuân không hẹn trước sau
Mà hằng năm vẫn gặp nhau một lần
Đào hồng bung nụ trước sân
Hiên sau mai trổ phân vân đóa vàng

Trở thành một nỗi trái ngang
Xuân hoài phơi phới ta càng già nua
Dẫu người có gắng phân bua
Quả xoài khi chín bớt chua những là

Xuân đang tràn khắp ngõ nhà
Đèn hoa phường phố, lụa là gái son
Xuân giăng góc biển đầu non
Cho mùa viễn xứ mãi còn nguyên sơ

Dòng sông nước chảy đôi bờ
Hạ, Thu, Đông, cũng sẽ hờ hững trôi
Bâng khuâng tóc bạc da mồi
Ngày xuân vẫn thấy bồi hồi với xuân

2/2024
Nguyễn Sinh k7 (797)

XUÂN



XUÂN

Rồi thì mùa cũng sang xuân
Gió hây hẩy thổi, mưa nhuần nhị lay
Sắc hương về với tháng ngày
Em ngang ô cửa làm say lòng người

Quay tìm một thuở đôi mươi
Hoa đào năm cũ còn cười gió đông*
Phương xa xuân có ấm nồng
Ở đây giá buốt vẫn lồng lộng giăng

2/2024
Nguyễn Sinh k7 (796)
________________
(*)Thơ: Thôi Hộ

NHỚ HOA MUA



NHỚ HOA MUA

Cuối đông chợt nhớ hoa mua
Khoan thai sắc tím của mùa hạ xưa
Trời đang giăng mắc hạt mưa
Còn người năm cũ thì chưa thấy về

Bàng hoàng ru giấc hoan mê
Dẫu cho ngàn dặm sơn khê mịt mờ
Không lời hẹn chẳng câu chờ
Làm sao tương ngộ bãi bờ miên du

1/2024
Nguyễn Sinh k7 (795)

Thứ Ba, 2 tháng 1, 2024

TẾT CŨNG CÀY



TẾT CŨNG CÀY

Mưa phùn gió bấc hãy còn bay
Tiếng hát mùi bia chất ngất say
Chúc tụng đôi câu người sắp đặt
Khoe khoang mấy bộ kẻ phô bày
Nhà vừa nhẵn gạo nên chùn gối
Túi mới khan tiền phải xoắn tay
Thơ thẩn không đùa cơm với áo
Đành thôi tết nhất cũng đi cày

1/2024
Nguyễn Sinh k7 (794)

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2023

CHỨA CHAN



CHỨA CHAN

Chứa Chan em bảo chán chưa
Mặc cho ngọn núi nắng mưa đêm ngày
Ngắm gì lãng đãng ngàn mây
Cho hồn xao xuyến vơi đầy chuyện xưa

Chứa Chan em nhủ chán chưa
Ngang qua một bận anh chưa chán mà
Cuối mùa ngại bước đường xa
Ấp ôm chan chứa, thậm thà chứa chan

12/2023
Nguyễn Sinh k7 (793)

Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2023

ĐÊM TÀN THU



ĐÊM TÀN THU

Đêm tàn thu, gió khẽ khàng
Rơi rơi từng phiến lá vàng ngoài hiên

Một trời sao, một niềm riêng
Đóa quỳnh lồ lộ linh thiêng sau vườn
Nhu hoà thần khí tứ phương
Mì nhan sắc, thậm mùi hương bơ thờ

Trần đời không phải bến mơ
Gian truân một kiếp dại khờ người ơi
Từ hồng hoang đến mù khơi
Dạo xưa đã khuất lững trời chân như

Người thành ảo ảnh thực hư
Đi vào cuộc mộng thánh thư câu vần
Bỗng hồn lạc chốn đông lân
Buồn thay ngọn gió bên sân thầm thì

Đêm rơi một đóa nhu mì
Trần gian từ dạo người đi bỗng buồn*

12/2023
Nguyễn Sinh k7 (792)
________________
(*)Thơ: Dung Lê 

THỜ Ơ THƠ



THỜ Ơ THƠ

Nếu mà không viết vần thơ
Thì đâu có cảnh đêm mơ ngày chờ
Lá vàng không thể bâng quơ
Rơi lên thềm lạnh thẫn thờ tiếng tơ

Cánh buồm cổ tích lửng lơ
Dòng sông sáng tối bơ phờ, vẩn vơ
Ngày đông bấc thổi mịt mờ
Dập dồn ngọn sóng đến xơ xác bờ

Nếu mà không viết vần thơ
Thì đâu có cảnh dại khờ, ngẩn ngơ
Bao đêm chín vực mười ngờ
Làm cơn gió buốt lững lờ phất phơ

Đành chăng xếp lại cuộc cờ
Ngóng theo kỷ niệm ban sơ vật vờ
Biết rằng người đã hững hờ
Thì thôi gắng đánh vần thờ ơ...thơ

12/2023
Nguyễn Sinh k7 (791)

NHÀNH HOA MUA



NHÀNH HOA MUA

Hoa mua ngày ấy em mua
Từ trong tâm khảm làm quà thơ anh
Đất cằn nên lá chẳng xanh
Nắng oi nên cả cây cành khẳng khiu
Từ ngày tình bỗng chắt chiu
Trời không dung để hắt hiu sắc màu

Trong như tiếng vạc đêm thâu
Treo lên ánh nguyệt vườn sau tỏ mờ
Sương đang vón vén giấc mơ
Đọng thành hư ảnh thẫn thờ lòng ai
Lả theo khập khiễng hình hài
Lơi tay bắt bóng cho dài nhớ nhung
Tròng vào ảo mộng mông lung
Trành qua bên ấy để chùng câu thơ

Thu sang lá rụng mong chờ
Đông về ngõ phố hững hờ mưa bay
Xuân tàn người lại không hay
Hạ đem sắc tím pha phai rẻo đường
Qua rồi một thuở vấn vương
Nhanh quên ở tận xó vườn: gốc hoa

Bỏ trang thơ giữa nhạt nhòa
Tôi theo về phía phong ba cuộc tình
Bối dâng lá viết Chân kinh
Rối lòng mua phải trằn mình tím lên
Nhớ mùa xưa nắng nhẹ tênh
Nhành cây ngọn cỏ còn bên cợt đùa
Hoa đời thường có thể mua
Mua sao được vẻ thẹn thùa đầu tiên

11/2023
Nguyễn Sinh k7 (790)

TÌNH LỠ



TÌNH LỠ

Thôi ngọn sóng trập trùng chi nữa
Để nỗi lòng nghiêng ngửa sớm trưa
Trời buồn giăng mắc hạt mưa
Làm sao dìu dặt cho vừa dấu chân

Thôi luồng gió đừng cơn hối hả
Làm long đong khắp ngả đường về
Ngập ngừng theo những cơn mê
Cát vàng lắng đọng lời thề hoen mi

Thôi một thuở xuân thì mây gió
Thoắt nửa đời thương khó vụt qua
Biển xanh lặng bóng chiều tà
Mà như in dấu phong ba ngút ngàn

Thôi kỷ niệm người mang xa ngái
Đành âm thầm đem giấu trong thơ
Trời trong mây trắng hững hờ
Cho tình biển mặn bơ vơ cõi người

10/2023
Nguyễn Sinh K7 (789)

XÚC CẢM



XÚC CẢM

Nhận từ em dòng hỏi thăm
Mà nghe ruột rối như tằm cuối thu
Tưởng là một khắc mộng du
Hay đâu trời đã mịt mù mưa đông

Từ ngày chim sáo qua sông
Chỉ còn hình bóng và không nói gì
Em thành như cánh thiên di
Mùa sang quên cả đường đi lối về

Nhận lại em giấc hoang mê
Của ngày xưa cũ tứ bề mông lung
Từ mênh mang đến vô cùng
Ai xui chi cuộc tao phùng gió mây

Ngút ngàn người đó ta đây
Lấy trăm năm đổi một ngày, hỡi ai
Lặng nghe ngọn gió thở dài
Vươn theo phiến lá thu rài rạc bay

10/2023
Nguyễn Sinh k7 (788)

HOA TÍM



HOA TÍM

Trời cao tách bạch thiên trần
Thư sinh tiên nữ muôn phần đớn đau
Sắc hoa một thuở phai nhàu
Tình duyên cách trở xa nhau trọn đời

Người thành tán sắc lưng trời
Giăng ngang niềm nhớ không lời từ ly
Nhạn buồn mỏi cánh thiên di
Nghiêng chiều tím cả đường đi lối về

10/2023
Nguyễn Sinh k7 (787)

THU BUỒN



THU BUỒN

Thu về đâu, em ơi
Làn mây trắng lưng trời
Lâng lâng chiều gió nhẹ
Nghe hồn trôi chơi vơi

Thu về đâu, em ơi
Sao không nói một lời
Lá vàng ngưng xào xạc
Chờ tiếng lòng xa khơi

Thu về đâu, em ơi
Tình dâng cao vợi vời
Đâu khung trời dĩ vãng
Để mình anh đơn côi

Thu về đâu, em ơi
Lời thơ vọng muôn đời
Heo may sầu vạn cổ
Cho giọt buồn rụng rơi

9/2023
Nguyễn Sinh k7 (786)

Thứ Hai, 18 tháng 9, 2023

QUAY MIỀN KỶ NIỆM



QUAY MIỀN KỶ NIỆM

Nguyện cùng em trở lại nơi
Vườn xưa lối cũ sao trời giăng giăng
Bên cầu tràn ngập ánh trăng
Ngây ngô lời hẹn long răng bạc đầu

Đất trời hòa quyện sắc màu
Dế giun mặc sức tranh nhau đua tài
Xin cho tháng rộng năm dài
Chung tay xây dựng lầu đài ước mơ

Ngỡ như là thoáng sương mờ
Hoa niên một thuở bây giờ còn đâu
Thời gian nhuốm bạc tóc đầu
Nhớ hoài kỷ niệm đậm sâu cõi lòng 

9/2023
Nguyễn Sinh k7 (785)

ĐÊM THU



ĐÊM THU 

Thu về nhẹ chiếc lá bay
Người về ấm chút bàn tay mong chờ
Nửa đêm chẳng biết thực mơ
Bóng ai như vẫn mịt mờ trong sương

Ngỡ ngàng bao nỗi vấn vương
Hai tay chới với giữa đường tơ duyên
Chiếu chăn hơi ấm còn nguyên
Giật mình tỉnh giấc gọi tên một người

Nhớ ai xa vắng nụ cười
Vòng tay một thuở lấm mười vết đau
Mong sao thời khắc qua mau
Mờ bên bậu cửa giọt ngâu nhạt nhòa

Tưởng rằng trọn giấc mơ hoa
Tương tư làm mộng vỡ oà buồng tim
Người thành tăm cá bóng chim
Vầng trăng ngày cũ hỏi chìm nơi đâu

Hoa Phượng - Nguyễn Sinh k7 (784)

ỐC MƯỢN HỒN 1



ỐC MƯỢN HỒN 1

Cầm lên con ốc mượn hồn
Mà run rẩy giữa hoàng hôn ngút ngàn
Biển chiều sóng vỗ miên man
Người qua sông khiến bẽ bàng lối xưa

Gặp nhau dưới vạt nắng thưa
Vấn vương từ độ biển chưa thẫm màu
Một lần vướng mãi ngàn sau
Trải yêu thương bắc nhịp cầu em sang

Mênh mông một bãi cát vàng
Đôi chim non chợt dại hoang một thời
Thả lòng theo sóng trùng khơi
Ngắm con ốc nhỏ mộng đời trăm năm

Trăng bao nhiêu tuổi trăng rằm
Tình chưa năm tháng xa xăm biển cồn
Giữa khuya rê bước chân chồn
Hay chăng người đã mượn hồn của tôi

8/2023
Nguyễn Sinh k7 (783)

TRƯỜNG XƯA



TRƯỜNG XƯA

Bốn năm tháng chín chỉ bình thường
Tháng chín thu này hóa khẩn trương
Thắm thiết tương giao mùa hội khoá 
Hân hoan sinh nhật tuổi ngôi trường 
Hoa niên mấy thuở thầm nhung nhớ
Tuổi hạc bao ngày đếm mến thương
Chẳng biết người quen còn mấy nữa
Sân trường áo trắng mãi hoài vương

8/2023
Nguyễn Sinh k7 (782)

Thứ Năm, 10 tháng 8, 2023

LẠC



LẠC

Rồi một hôm lạc dấu chân người
Nghe gió chiều thấm mặn bờ môi
Rong ký ức bao điều sầu muộn
Từng đêm trường lạc giấc mơ tôi

Em sang ngang làm lá lạc rừng
Kỷ niệm nào bỏ lại sau lưng
Anh ngu ngơ như loài Sếu dại
Nương gió mùa lạc bến hư không

Bao năm qua lạc kiếp con người
Rồi một chiều gió cuốn xuôi thôi
Tạ ơn em một lần hạnh ngộ
Khoảng trời nào lạc mất hồn tôi

8/2023
Nguyễn Sinh k7 (781)

Thứ Ba, 8 tháng 8, 2023

BẼ BÀNG THU



BẼ BÀNG THU

Ngoài hiên sắc lá đã hanh vàng
Chim Ngói sau hè giục tiết sang
Lác đác ao sen chìm khắc khoải
Lơ thơ khóm liễu đắm mơ màng
Người du cảnh đẹp hoài thư thả
Kẻ ở đời thường mãi nặng mang
Mới chớm sang thu đò đã khuất 
Bên sông rụng vỡ đóa hoa bàng

8/2023
Nguyễn Sinh k7 (780)

Chủ Nhật, 6 tháng 8, 2023

THU ĐẾN



THU ĐẾN

Lặng lẽ ngoài hiên chiếc lá vàng
Rơi trên thềm vắng gọi thu sang
Chiều tan chóp núi mây nào nhớ
Liễu rũ eo sông gió chẳng màng
Áo tím vườn xưa còn khắc khoải
Hoa vàng lối cũ vẫn mênh mang
Người xa khuất nẻo vừa thu đến 
Để mối tình hoang đắm bẽ bàng

8/2023
Nguyễn Sinh k7 (779)

Thứ Tư, 2 tháng 8, 2023

VÓI VỌNG



VÓI VỌNG

Năm canh anh vẫn lặng thầm
Gió hiu hắt dạ, mưa lâm thâm lòng
Ánh trăng nào nữa mà mong
Chỉ còn đêm tối long đong nỗi niềm
Người thành tăm cá bóng chim
Lời thơ rồi cũng hút chìm hư không

8/2023
Nguyễn Sinh k7 (778)

NHẮN CỤ LÝ



NHẮN CỤ LÝ

Cụ Lý bây giờ nhãng bước chân
Không như dạo ấy buổi dăm lần
Vườn trên trái bưởi đưa tay vuốt
Vũng dưới con hàu giở thói mân
Sấp ngửa cô Mầu, giành giữ chổ
Vào ra thị Hến, gắng tranh phần
Đường quan sung sức thì lo mợ
Cạn số ra đồng ngắm bạch vân

7/2023
Nguyễn Sinh k7 (777)

Thứ Ba, 25 tháng 7, 2023

MÒN MỎI



MÒN MỎI

Ai bảo hè đi, phượng tả tơi
Trăng tàn uống cạn chén ly bôi
Khắc khoải hồn quê mùa tàn tạ
Mỏi kiếp ly hương suốt một đời

Ai gọi thu về cho lá rơi
Cánh nhạn xa trông chợt rã rời
Sắc hoa ngày cũ sầu nhung nhớ
Một áng mây chiều lặng lẽ trôi

Ai về ru giấc mộng lên ngôi
Người vẫn xa xăm tận cuối trời
Áo trắng bay bay tình một thuở
Lưu dấu ngàn năm nỗi chơi vơi

7/2023
Nguyễn Sinh k7 (776)

Thứ Năm, 20 tháng 7, 2023

SAY 2



SAY 2

Xin một ly cho đời bớt mỏi
Níu tháng ngày để khỏi tụt trôi
Nắng xuân rạng rỡ sau đồi
Soi lên bờ tóc đâu rồi tuổi xanh

Một ly nữa đầu cành gió lặng
Nghe thẹn thùa bờ mặn môi xơ
Hương xuân như thể hững hờ
Đau lòng lữ khách bến bờ lãng xa

Một ly nữa nhạn sa đắm đuối
Để chiều về tiếc nuối làn sương
Bóng ai tha thướt bên đường
Cho hồn lỡ nhịp vấn vương bơ thờ

Một ly nữa đường mơ mấy ngả
Tóc suôn dài nghiêng lá me bay
Bỗng nghe hồn thẩn thơ say
Áo xưa một thuở nhẹ bay cuối trời

Một ly nữa tình rơi khắc khoải
Kẻ xa quê nhớ dải phượng hồng
Sim rừng tím vạt mênh mông
Đưa tay đã thấy thinh không hạ về

Một ly nữa mây kề đỉnh bắc
Che bớt làn mắt sắc môi cong
Để vơi sóng dậy trong lòng
Xua đi kỷ niệm long đong ngục tù

Một ly nữa rừng thu khắc khoải
Nhánh xác xơ bải hoải nguồn cơn
Lá vàng gom trọn cô đơn
Rung lên xào xạc như hờn dỗi xưa

Một ly nữa chiều mưa lác đác
Dáng nai xưa ngơ ngác đường về
Trập trùng thức giữa hoang mê
Đưa tay vén hạt ê chề mặn môi

Một ly nữa bồi hồi gió biển
Nắng phai dần đang tiễn ngày đi
Thu vàng rung nhịp phân ly
Tàn canh giá lạnh vần thi gieo chờ

Một ly nữa giấc mơ uể oải
Theo đông về ghém lại niềm đau
Cầu mong bão táp qua mau
Để vương vấn bớt úa nhàu con tim

Một ly nữa ngập chìm câm nín
Chia ly nào bịn rịn dấu xưa
Bước về ngập ngựa dưới mưa
Rưng lên nỗi nhớ cho vừa điêu linh

Một ly cạn cho tình đang rối
Để mưa sầu đan mối lãng quên
Có hay đời vẫn lênh đênh
Cớ chi con tạo hớ hênh phận người

Nguyễn Sinh k7 - BCĐ (775)