TÌNH LỠ
Thôi ngọn sóng trập trùng chi nữa
Để nỗi lòng nghiêng ngửa sớm trưa
Trời buồn giăng mắc hạt mưa
Làm sao dìu dặt cho vừa dấu chân
Thôi luồng gió đừng cơn hối hả
Làm long đong khắp ngả đường về
Ngập ngừng theo những cơn mê
Cát vàng lắng đọng lời thề hoen mi
Thôi một thuở xuân thì mây gió
Thoắt nửa đời thương khó vụt qua
Biển xanh lặng bóng chiều tà
Mà như in dấu phong ba ngút ngàn
Thôi kỷ niệm người mang xa ngái
Đành âm thầm đem giấu trong thơ
Trời trong mây trắng hững hờ
Cho tình biển mặn bơ vơ cõi người
10/2023
Nguyễn Sinh K7 (789)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét