ĐÊM TÀN THU
Đêm tàn thu, gió khẽ khàng
Rơi rơi từng phiến lá vàng ngoài hiên
Một trời sao, một niềm riêng
Đóa quỳnh lồ lộ linh thiêng sau vườn
Nhu hoà thần khí tứ phương
Mì nhan sắc, thậm mùi hương bơ thờ
Trần đời không phải bến mơ
Gian truân một kiếp dại khờ người ơi
Từ hồng hoang đến mù khơi
Dạo xưa đã khuất lững trời chân như
Người thành ảo ảnh thực hư
Đi vào cuộc mộng thánh thư câu vần
Bỗng hồn lạc chốn đông lân
Buồn thay ngọn gió bên sân thầm thì
Đêm rơi một đóa nhu mì
Trần gian từ dạo người đi bỗng buồn*
12/2023
Nguyễn Sinh k7 (792)
________________
(*)Thơ: Dung Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét